“Casino cho người Việt, tại sao không?” đang là đề tài bàn luận sôi nổi. Người ủng hộ, kẻ phản đối. Phe phản đối quyết liệt thì cho rằng casino là tệ nạn phải loại trừ. Phe ủng hộ thì cho rằng casino có những mặt trái của nó nhưng nên hợp thức hóa để dễ kiểm soát và thu thuế cho ngân sách, vì cấm cũng rất khó thành công.
Ở Mỹ, Úc, Macau, dân bản địa được vào casino nhưng họ có biện pháp quản lý chặt chẽ để đảm bảo không ai bị “tán gia bại sản”. Dân Singapore mỗi lần vào casino phải nộp lệ phí khoảng 80 USD/ngày. Casino ở nhiều nước còn được quyền từ chối người chơi nếu gia đình họ có yêu cầu. Tại Việt Nam, có thể thấy chơi cờ, đánh bài ăn tiền khá phổ biến. Từ năm ba ngàn đồng đến bạc triệu, thậm chí bạc tỉ. Cái gì cũng cá độ ăn tiền được. Từ bóng đá, bóng chuyền, đua ngựa, đua chó, trời mưa, trời nắng đến biển số xe chẵn lẻ. Từ đá gà đến chơi đề đều là cờ bạc. Lực lượng công an phải ngày đêm truy bắt vất vả nhưng kết quả như “bắt cóc bỏ đĩa”. Cấm thì cấm, chứ dân chơi chỗ nào cũng có.
Điều giản đơn này nhiều nước đã làm từ lâu và rất tốt.
Nhận xét
Đăng nhận xét